Chúng tôi yêu nhau đến giờ cũng được hơn 2 năm. Hiện tại vợ sắp cưới của tôi
đang thuê nhà ở gần chỗ làm, còn tôi đi công tác xa, thảng hoặc mới về. Tôi đang
nạm kiếm tiền để lo cho mai sau hai đứa. Nhưng mỗi lần về thăm bạn gái, tôi lại
nghe hàng xóm xung quanh bàn ra tán vào chuyện nhà cô ấy cứ có đàn ông hỗ tương
suốt. Họ không biết tôi là chồng sắp cưới bởi so với những người kia tôi còn ít
tới hơn. Nỗi hồ nghi bị vợ sắp cưới làm phản cứ thế nhen nhóm lên trong
tôi.
đích thực chẳng thể nào nói hết việc tôi thương cô ấy như thế nào.
Tôi là đàn ông, cột trụ trong gia đình, phải lo cho cha mẹ và các em. Nhưng
chứng kiến cảnh cô ấy phải thuê phòng trọ nhỏ hẹp, chật chội nóng nực tôi xót xa
khôn cùng. Vì thế dù chưa cưới nhau nhưng tôi cũng vẫn thuê cho cô ấy một căn
chung cư để ở cho đỡ khổ. Tiền hàng tháng do tôi tính sổ.
Sở dĩ tôi xin
đi làm xa cũng là vì muốn có thêm nhiều tiền. Công việc của tôi ở tỉnh thành
cũng tốt nhưng muốn có thu nhập cao thì phải bằng lòng đi công trình ở miền núi.
Tôi muốn nuốm trong 1, 2 năm trước khi lập gia đình để có ít nguyên, sau này
cưới vợ rồi tôi sẽ về gần nhà làm để tiện chăm nom vợ con.
Bạn gái tôi khá
đẹp, đang làm viên chức văn phòng cho một công ty. Với tôi như thế là quá đủ.
Tôi không cần cô ấy phải làm công việc lắm tiền, chỉ cần cô ấy thư nhàn một tẹo,
có thời kì trông nom cho bản thân và gia đình sau này là được. Tôi làm điều gì
cũng nghĩ cho bạn gái nhưng đổi lại, nghe đâu cô ấy quá vô tâm.
Đi làm xa
hơn 1 năm, tôi bắt đầu nghe thấy điều ra tiếng vào về bạn gái mỗi khi về thăm.
Căn chung cư cũng có nhiều người lắm chuyện, tôi thấy họ cứ xầm xì, bàn tán… Là
đàn ông, tôi không thích chuyện nói xấu sau lưng lắm nhưng quả thật cũng không
thể lừ khi có quá nhiều người nói. Tôi không muốn nghi bạn gái nhưng muốn kiểm
chứng để có niềm tin hơn vào cô ấy. Vậy là tôi mua một máy ghi âm đặt lén trong
phòng cô ấy.
Cũng nhờ cái hành động táo tợn đó mà tôi mới phát hiện ra
bạn gái cắm sừng mình, không phải một lần, càng không phải là một người. Có ít
nhất 3 người đàn ông mà cô ấy tương hỗ. Một trong số đó là ý trung nhân cũ, một
là sếp ở cơ quan và một gã nào đó ít tuổi hơn tôi cũng chẳng biết cô ấy quan hệ
với hắn thế nào.
Nếu chỉ có như thế, tôi sẽ bỏ cô ấy không thương tiếc. Nhưng
khổ nỗi, câu chuyện cô ấy khóc với mẹ, với cô em gái lại khiến tôi phải nghĩ
ngợi. té ra gia đình cô ấy có một khoản nợ lớn phải trả do bố mẹ làm ăn thất
bát. Nhưng vì sợ không dám nói với tôi, sợ tôi biết sẽ ngại gánh nặng mà bỏ đi
bởi bản thân cô ấy cũng đã khiến tôi phải tốn kém không ít rồi. Chính thành thử
cô ấy mới hài lòng cặp kè với mấy người đó để moi tiền. Cô ấy muốn giúp bố mẹ,
có tiền trang trải nợ nần mà không phải phiền đến tôi. Nghe cô ấy khóc tức tưởi
vì cảm thấy điếm nhục khi tâm tình với em gái mà tôi lại thương đến cháy
lòng.
Tôi biết nhiều người sẽ nghĩ loại con gái như thế giữ làm gì, nhưng
phải nói thật tôi không chỉ yêu mà còn rất thương. Khi biết hết sự thật, bên
cạnh việc giận vì bị phản bội, cảm giác lớn hơn trong tôi là thương. Giờ tôi
không biết nên nói với cô ấy thế nào để việc này dừng lại. Liệu công khai nói
rằng anh đã biết tất mọi chuyện có làm cô ấy quá hổ ngươi mà không dám bên tôi
không? Nhưng nếu không nói mà cứ để tình cảnh này diễn ra thì với nhân cách đàn
ông, làm sao tôi chịu nổi. Tôi nên làm gì đây?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét