Anh Thưởng tuân thủ được mà giật mình thon thót. Anh nào biết cô bồ mơn mởn, dễ thương của mình lại như thế…
Biết ông xã nhiễm sinh hoạt lén lút với cô nàng là nhân viên cửa hàng điện máy – điện lạnh, chị Trà giận lắm. Trong một lần anh Thưởng đi mua chiếc ti-vi mới, ai ngờ đâu phải lòng luôn cả em nhân viên bán ti-vi mang giọng nói ngọt như mía lùi. Một tay chị Trà vừa đi tuân vừa chăm lo nhà cửa, con cái, gia đình anh xã, để anh xã yên tâm phấn đấu sự nghiệp, tóm lại thành phấn đấu nhiễm thêm bồ tóm lại đấy! xem thêm: có mụn nước ở bẹn
Cũng may chị Trà nhìn thấy ra sự việc rất sớm, phần đa do anh Thưởng đầu tiên “phạm lỗi” chưa nhiễm kinh nghiệm giấu giếm. Lúc chị biết chuyện thì 2 kẻ ấy mới rủ nhau vào nhà nghỉ được 2 lần. có vợ tóm gọn chuyện ngoại tình, anh Thưởng sợ tận gốc hồn. Anh thề nhiễm trời, anh chưa bao bọc giờ mắc nghĩ suy bỏ vợ loại thải con, chỉ là nhìn thấy em ấy trẻ măng, mới nhiễm 23 lứa tuổi, lại đáng yêu quá nên ko cầm lòng được. Anh rối rít xin lỗi người vợ, hứa hẹn sẽ dừng khẩn trương, đồng thời thề độc không bao trùm giờ tái phạm.
Sống với chồng bao bọc năm, chị Trà phần nào hiểu tính khí anh. Chị biết, đối với anh gia đình luôn là cần thiết nhất, hoặc lần này anh thật sự đã hối hận. Do đó, chị cần kíp sẽ tha thứ cho rằng anh 1 lần. nhưng cái khó là làm sao để anh k bao bọc giờ tái phạm nữa. Chị tuân thủ nói, ngoại tình có khả năng gây nghiện, qua nó chứa đựng một sức hấp đưa, quyến rũ bỏ mạng đối tượng mà kẻ ngoài cuộc chẳng tài nào biết được!Thức trắng cả đêm nghĩ ngợi, cuối cùng chị Trà đã nắm được một hướng và ho. Chủ nhật, chị Trà bắt anh nhà đèo đi dạo phố. Chị cố tình chỉ con đường cho anh đi tới khu trọ của em gái kia, tới nơi thì bắt anh rẽ vào. Anh Thưởng nhăn nhó ko mong muốn đi, bằng nơi đó chứa kí ức đau thương của anh khi tuần trước mới lây bạn gái bắt hoa quả tang anh đến đây hú hí với nhân tình, chuyện còn ồn ào đến mức cả xóm trọ đó đều biết.
tuy thế dưới sức chèn ép của bạn tình, anh – một kẻ đang hưởng án treo, không thể nào k làm theo. sau khi biết cô nàng kia đã chuyển đi, anh Thưởng thở phào nhẹ nhõm. Chị Trà kéo anh vào phòng trọ của một cặp bạn tình nhà tôi ở đấy. Chào hỏi một hồi, câu chuyện lại đưa về em gái kia. “Anh chưa biết con bé kia nó bừa bãi thế nào đâu! Trước anh nó cặp cả đống thằng rồi, nhiễm lúc còn vài thằng một lúc, đủ căn đối tượng. chứa đợt nó còn tằng tịu với một thằng nghiện ma túy, nhìn tới là sợ, thế mà nó cũng ngủ cùng được, chịu thật!”, cô bạn tình nhà kia chép khoang miệng buôn chuyện.
Anh Thưởng nghe được mà giật mình thon thót. Anh nào biết cô bồ mơn mởn, dễ thương của mình lại như thế. “Nó cặp với thằng nghiện kia rõ lâu, lây lần đối tượng trong xóm còn gặp thằng kia chích bài thuốc ngay trong phòng nó ấy, làm mà ghê! có thể nào nó mang HIV rồi cũng nên ấy, chẳng qua cái bệnh lý đấy chưa phát ngay đâu, nhìn hiện giờ vẫn ngon tơ thế thôi một số năm nữa lại viêm loét mụn mủ đầy đối tượng ấy chứ!”, giọng cô nàng vẫn đều đều vang lên khiến anh Thưởng mồ hôi mẹ mồ hôi con thi nhau rơi.
sau đây đó bạn tình anh hay cô nàng nói vài chuyện gì anh Thưởng cũng chẳng làm rõ, trong đầu anh chỉ ong ong một câu duy nhất: “Cô ta có khi mắc lây HIV!”, việc làm đó đồng nghĩa là anh có lây căn bệnh từ cô ả rồi chưa biết chừng! Từ chỗ ấy về, anh Thưởng không nói k rằng rẽ thẳng vào phòng khám, mong muốn khám xét cho rõ ràng mới yên tâm. Chị Trà cười mỉa: “Anh muốn thăm khám cũng phải đợi 3 tháng nữa, giờ vẫn kịp thời làm sao mà xét được!”.
Anh Thưởng tiu nghỉu về nhà, từ lúc ấy cứ ngơ ngẩn như người mất hồn. Đùa chứ, bị một lưỡi dao vô hình treo trên cổ, ai là người bình tĩnh, điềm nhiên cho rằng được! Chị Trà bên cạnh lại đổ thêm dầu vào lửa: “Ôi may quá, từ hôm anh đi với nó đến giờ chúng ta chưa chạm vào nhau, nếu không thì giờ này em bị anh kéo đi tử vong chung rồi!”, hay: “Anh không hiểu được đâu, đầy người xinh như hoa tuy nhiên nhiễm mắc HIV mức độ đầu tiên, mang thánh mới biết được, những ông cứ ham hố nhảy vào, mất mạng lúc nào k hay!”.
Chỉ nửa tháng sau đây anh Thưởng đã gầy sọp đi trông nhìn thấy, mắc gì đáng sợ hơn cảm thấy lo lắng lo nghĩ chưa biết hệ quả thế nào, từng ngày dài lê thê tựa cả thế kỉ. Đồng nghiệp chú ý hỏi han, anh chẳng dám hé răng, chẳng lẽ lại bảo mình đang sợ hãi nhiễm bị HIV? Trùng hợp anh vừa hay mắc một đám nhọt ở lưng, chị Trà liên la lên thất thanh: “Chết rồi, chẳng lẽ sức đề kháng của anh quá kém, con vi trùng ấy nó đã phát ra rồi!”. Anh Thưởng sợ tái mặt, run lập cập k nói được gì. có thể bạn quan tâm: noi mun rop o luoi
mức độ này chị Trà “cấm vận” anh, kể cả áp dụng bao cao su cũng không chấp nhận, chị bảo sợ lây mang bệnh. Anh Thưởng thật lòng cũng chẳng còn tâm trí đâu mà nghĩ tới chuyện đấy, chỉ đếm từng ngày cho tới thời kỳ 3 tháng để đi kiểm tra. Khoảng 1 tháng sau, anh nhận được cuộc điện thoại từ rất nhiều lạ. Ở đầu tiên dây bên kia, giọng cô gái nghẹn ngào: “Anh ơi, em mới đi khám xét, nhìn thấy mình mắc lây bệnh tật thế kỉ rồi… Anh cũng đi thăm khám đi, em hi vọng anh không sao, anh là người tốt… Em xin lỗi…”.
Cô ta cúp máy quá nhanh chóng, cộng thêm giọng nói nghèn nghẹn như đang khóc, anh Thưởng chẳng hề nghi ngờ giọng nói đó lây giống cô bồ cũ của mình và không. Anh đánh rơi cả điện thoại, ngồi thụp xuống khóc nức nở như một đứa trẻ. Hối hận muôn vàn tuy vậy có thể toàn bộ đã trễ. vợ con tốt đẹp, gia đình êm ấm, đang yên đang lành sao anh phải ham hố của lạ làm gì? Đổi lại các phút vui vẻ là cái giá quá đắt đỏ thế này ư?
Trong giai đoạn đợi tới thời điểm đi khám xét, anh Thưởng lại gầy đi những kg nữa. Đợi mãi cũng đợi được tới ngày đó, anh kéo theo trái tim đang đập điên cuồng trong lồng ngực vào phòng khám xét. đến khi nhận được hậu quả âm tính trên tay, nhìn đi nhìn lại hàng chục lần bởi vì sợ mình hoa mắt xem nhầm, anh Thưởng mới tin cậy mình đã thoát được lưỡi hái tử thần.
Anh về nhà ôm bạn đời, ôm con khóc rưng rức. Chị Trà nghiêm mặt: “Từ giờ thì chừa chưa? Cơm nhà luôn sử dụng biện pháp bảo vệ nhất, nhớ đấy!”. Anh gật thứ nhất như giã tỏi, phen này thì anh tởn đến kiếp dưới đây thật rồi!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét