Tôi năm nay 29 tuổi, là phiên dịch cho một công ty lữ hành. Đã lập gia đình được
gần một năm. Cuộc sống của tôi ở gia đình chồng khôn xiết thoải mái bởi kinh tế
gia đình ổn định, cha mẹ chồng tư tưởng cởi mở, tân tiến, chú em chồng cũng gần
gũi thân thiện. Và hơn hết, tôi có một người chồng giỏi giang, tâm lý và thương
xót vợ rất mực.
Ai nhìn vào điều kiện của tôi cũng trầm trồ ái mộ, và ngay cả
bản thân tôi cũng hài lòng với những gì mình đang có. Chồng tôi là kiến trúc sư,
hiện anh đang làm nghiên cứu sinh ở nước ngoài, nên dù đã thành hôn gần năm
nhưng thời kì chúng tôi ở cạnh nhau rất ít.
Chú em chồng kém tôi gần 5 tuổi,
cũng nhanh nhẹn, dễ gần nên chị em tôi thẳng tính nói chuyện. Nói chẳng quá, chú
ấy xem tôi như “quân sư”, như một tổng đài tham vấn để san sẻ, gỡ rối những
chuyện tình cảm cho mình. Và quờ quạng những gì chú kể, tôi luôn giữ kín, tham
mưu nhiệt tình gần gũi nên nên chú ấy rất tin tức tôi. Và tình thực, tôi cũng
quý chú ấy, xem như em ruột mình vậy.
Mới ra trường, công việc còn cập kênh,
chưa ổn định nên tôi cũng hay cho chú ấy tiền tiêu vặt. Không nhiều nhặn lắm, có
tháng dăm bảy trăm, có tháng thì hơn triệu. chân thành thu nhập của tôi cũng cao
nên số tiền ấy chẳng thấm vào đâu, mà nó còn giúp tình cảm chị em tôi gắn kết
nên tôi rất thoải mái mỗi lần chú ấy ngỏ lời, thậm chí còn nói: “Khi nào cần cứ
nói, chị sẽ cho. Chứ thanh niên giờ ra đường mà không có tiền thì cũng khoanh
tay bó chân thật”.
Gần đây, chú em chồng có tâm sự với tôi, đang
tán một cô hoa khôi của lớp cũ và nhờ tôi tham vấn xem nên tặng quà gì để lấy
lòng nàng. Có lần thấy tôi mua lọ nước hoa mới, chú ấy khen thơm, ngỏ ý muốn xin
để tặng bạn gái. Dù vừa mua xong chưa kịp tận hưởng, nhưng tôi cũng cho luôn chú
ấy vì nghĩ chẳng mấy khi chú ấy xin. Thậm chí, đầu mùa hè, tôi còn đưa chú ấy đi
chọn kem dưỡng da, kem chống nắng tặng bạn gái.
Mọi chuyện nếu chỉ dừng lại ở
đó thì tôi cũng chẳng có gì để phàn nàn, cho đến hôm vừa rồi có một chuyện khiến
tôi thấy không bằng lòng và khôn xiết khó xử.
Chồng tôi có gửi về tặng một
chiếc đồng hồ hàng hiệu, nó rất đẹp và đắt, không dễ dàng mà mua được ở trong
nước, nên tôi rất quý, chỉ mang ra dùng những dịp đặc biệt, còn ngày thường thì
cất trong hộp nữ trang của mình.
Vào tuần trước, là dịp kỷ niệm ba tháng yêu
nhau của chú em chồng và người thương, chú ấy có hỏi nhờ tôi tư vấn tặng quà gì
cho hợp với nàng. Tôi tư vấn hết áo quần, giày dép, đến điện thoại, mỹ phẩm
nhưng chú ấy vẫn không ưng thuận, nói không xứng với nàng.
thực thụ, tôi cũng
chẳng biết làm sao, lúc đó sẵn có thêm khoản tiền chồng gửi về cho xài, nên tôi
đưa chú ấy 5 triệu, nói mua gì tùy ý nhưng quan yếu là tấm lòng. Chú ấy gật gù,
có vẻ như thấm lắm rồi cảm ơn tôi rối rít.
Bẵng đi mấy hôm, thấy hai người
chụp ảnh tình tứ trên trang cá nhân chủ nghĩa, khi xem từng bức ảnh thì tôi nhận
ra, trên tay cô bạn gái là chiếc đồng hồ giống hệt của chồng mua tặng tôi. thoạt
đầu, tôi chỉ nghĩ chú ấy giỏi quá, tìm được món quà giá trị và đẹp như vậy tặng
bạn gái, chứng tỏ chú ấy rất tôn trọng mỗi quan hệ này.
Nhưng tối về, tôi
thẩm tra hộp nữ trang của mình, không thấy chiếc đồng hồ đâu. Tôi tìm khắp mọi
nơi nhưng đều không thấy. Lại nghĩ về chiếc đồng hồ đeo trên tay bạn gái của em
chồng, tôi hơi ngờ có lẽ chú ấy đã lấy đồ của tôi đi tặng bạn gái.
Trong
chiếc đồng hồ đó, chồng tôi còn khéo léo khắc chữ T và chữ H (là tên của vợ
chồng tôi) lồng vào nhau phía bên trong dây đeo, không phải ai cũng biết, nên
chỉ cần nhìn thấy là tôi sẽ nhận ra. Nhưng tôi chẳng thể nào bảo em chồng đưa
bạn gái về nhà để rà soát chiếc đồng hồ đó được. Còn nếu lặng im, tôi không biết
rồi sau này mọi chuyện sẽ đi tới đâu, em chồng sẽ táo bạo đến chừng độ nào nữa,
mà tình cảm chị dâu em chồng sẽ sứt mẻ.
Tôi đang không biết phải cư xử ra sao
cho phải, xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét