Trước khi đến với tôi, làm vợ tôi, em đã yêu một người. tình của họ kéo dài hơn
3 năm, sau đó chẳng hiểu vì lý do gì, họ chia tay nhau. Người cũ của cô ấy đi
lấy vợ, sau một thời kì thì tôi và vợ cũng cưới nhau.
Tôi biết rõ cuộc
tình của vợ với tình cũ, cô ấy không còn trắng trong khi đến với tôi. Có người
còn đồn thổi vợ tôi đã từng mang thai với người cũ và đi phá.
Nhưng tôi
chẳng bận lòng đến điều đó, tôi và vợ cùng quê, tôi đã âm thầm đeo đuổi vợ từ
khi cô áy bước chân vào giảng đường đại học, nhưng ngày ấy cô ấy không yêu tôi
mà chọn người kia.
Cuộc sống của tôi và vợ khá êm ả, chúng tôi đã cưới
nhau được 5 năm, có một đứa con, hai vợ chồng đều có công việc ổn định. Chúng
tôi làm việc xa quê, nên cha mẹ hai bên cũng dồn tiền mua cho một căn nhà chung
cư gần nơi làm việc, cuộc sống hai vợ chồng và một đứa con như vậy là khá ổn.
Tôi xót thương và chiều chuộng vợ, nhưng lúc nào tôi cũng cảm giác vợ chưa toàn
tâm toàn ý với mình.
Mặc dù không nói ra, nhưng vợ vẫn nhớ thương người
cũ, cô ấy vẫn giữ những kỷ niệm của hai người trong một cái hộp nhỏ, trong đó
vẫn còn những dòng nhật ký ghi lại những phút chốc yêu của cô ấy. Những bức ảnh
họ chụp chung với nhau, cả những món quà khi còn yêu người kia tặng cho cô ấy.
Nghĩ đó là khoảng trời riêng của vợ nên tôi cũng không quá bận lòng.
Chỉ
có điều, càng ngày tôi càng nhận thấy vợ vẫn thương nhớ tình cũ khi sống bên
tôi. Trong máy tính của vợ, tôi vẫn thấy cô ấy tìm facebook người cũ và để dạng
theo dõi anh ta trên trang cá nhân của mình. Ai cũng có những kỷ niệm đẹp, nhưng
tôi thực thụ cảm thấy đau đớn với ý nghĩ, sống với tôi mà vợ vẫn thương nhớ đến
người đàn ông đầu kia.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét