Tôi chấp nhận từ bỏ xe ôtô sang trọng thay bằng chiếc xe máy cũ kỹ


Tôi 30 tuổi, ưa nhìn, sinh ra trong gia đình nghèo khó. 18 tuổi, tôi đã bắt đầu kiếm tiền để trang trải cho việc học đại học. Tôi làm đủ ngành nghề, từ công nhân, phục vụ, bán hàng đến phát tờ rơi, ôsin cho người ta để có tiền ăn học. Tôi ngủ rất ít, đêm mọi người đang ngủ, tôi phải thức để trực ca. Khi các bạn đồng chè còn vô tư cắp sách lên giảng đường thì có lúc tôi ngủ thiếp trên lớp lúc nào không hay. Nhiều đêm tôi khóc thầm vì những đồng bạc cực khổ lắm mới có được, vì những chì chiết của những anh chị làm cùng khi thấy tôi còn nhỏ nên hay đe. Cuộc sống cứ thế trôi và rốt cục ra trường tôi cũng tìm được công việc thu nhập khá tốt cho công ty Mỹ đầu tư. Tôi hạnh phúc đến rơi nước mắt, tháng lương trước nhất tôi đã rất hãnh diện đưa hết cho ba má. Tôi mỉm cười khi nhớ đến những ngày tháng khó nhọc của tuổi thơ đã nuôi lớn cho tôi ngày bữa nay.



sang 4 năm làm việc, tôi dành dụm được một số tiền và vay thêm nhà băng để mua căn hộ cao cấp ở trọng điểm đô thị, rước bác mẹ về ở. Tôi vui lắm, căn hộ là niềm kiêu hãnh và cả máu nóng tôi có được. Tôi dặn lòng phải sống thật khỏe mạnh, tần tiện thật nhiều để trả nợ cho nhà băng. Một ngày tôi đang ăn tối cùng đứa bạn, cô phục vụ chạy đến đưa tôi một các và một ly rượu, với lời nhắn có một anh mời tôi. Tôi cũng lịch sự thảo luận danh thiếp của mình và nhắn lại lời cám ơn. Về đến nhà, tôi cũng không nhớ lắm đến chuyện đã xảy ra. Ngày hôm sau, tôi nhận được tin nhắn từ một số lạ. Tôi nhớ đến tấm cạc và tìm lại đúng là số lạ vừa nhắn cho tôi. Vậy là trong khoảng 2 tháng nhắn nhe tương hỗ, chúng tôi hẹn gặp nhau.

Khác với trí tưởng tượng của mình, anh là người đàn ông khá luống tuổi, ngoại hình qua, cử chỉ lịch sự. Anh hơn tôi 30 tuổi, là người Mỹ gốc Việt, chủ doanh nghiệp của một công ty sinh sản. Anh ly dị vợ, có ba con đã trưởng thành đều sống ở Mỹ. Chúng tôi cứ thế biết nhau được 2 năm. Tuy chưa bao giờ nhận lời yêu nhưng anh thường mua cho tôi những món quà đắt tiền, thỉnh thoảng hỗ trợ vật chất tuy không nhiều. Anh không đòi hỏi gì ở tôi, vẫn quan hoài trông nom như vậy, cho tôi cảm giác an toàn khi ở bên cạnh. Thời gian đầu tôi còn ngại không dám nhận, nhưng anh ép nhận nên càng về sau tôi chỉ biết nhận với lòng cảm kích. Anh dạy cho tôi nhiều kinh nghiệm sống và kỹ năng kinh dinh.

Có những điều rất tiệt tôi học được từ anh mà không phải ai cũng may mắn có được. cha mẹ tôi rất thích anh, bảo tôi chọn anh thì cuộc sống sau này sẽ được sung sướng, có vật chất và địa vị, phần nữa anh là người sống tình cảm, biết đạo lý. Về phần tôi, có hai luồng tư tưởng tranh đấu trong mình. Tôi chỉ xem anh như người thầy, người cha, tình cảm không đủ lớn để có thể tiến đến hôn nhân. Tôi e ngại về tuổi tác, về quan điểm sống, về sự dị nghị của dương gian. Anh tuổi đã già, tôi lại cần một bờ vai của người đàn ông, cần một người cha nuôi dạy những đứa con thì anh lại không đáp ứng được. Luồng tư tưởng thứ hai, tôi sẽ có thời cơ qua Mỹ sinh sống và lập nghiệp, sẽ là chủ một doanh nghiệp. Nếu anh nghỉ hưu thì số tiền nhận được mỗi tháng cũng không hề nhỏ.



Trong một dịp party với đồng nghiệp, tôi quen người đàn ông nữa. Anh hơn tôi 5 tuổi, quê Cà Mau, đang kinh doanh nhỏ tại TP HCM. Anh không giàu nhưng là người kiếm được tiền và có tính tự lập từ nhỏ. Công việc của anh đang có hướng phát triển. ngày nay, anh không có nhà cửa, không có gì trong tay. Tôi và anh quen nhau rất vui vẻ và thoải mái. Tôi hài lòng trường đoản cú xe ôtô trải qua thay bằng chiếc xe máy cũ kỹ, từ những nhà hàng 5 sao thay bằng những quán ăn nhỏ, từ mua sắm không tiếc tay giờ tôi phải tự chi trả cho bản thân. Chúng tôi yêu nhau được 7 tháng thì tôi thấy tính cách anh thể hiện nhiều khuyết điểm nên tình cảm dành cho anh không còn như xưa. Anh trở thành ích kỷ, hung hãn, chúng tôi dành cho nhau những từ ngữ mạt sát thô thiển. Anh có lần còn đánh tôi và sống khá hủ lậu, chỉ nghĩ đến bản thân mình trước nhất.

cha mẹ tôi cũng không mấy thích anh vì cách cư xử không biết trên biết dưới. Một phần vì hay cãi nhau, một phần vì những so sánh khập khiễng giữa hai người đàn ông, tôi bắt đầu lung lay trong tư tưởng của mình. Tôi cũng trở thành hằn học, hay cáu gắt, tôi chán anh và bắt đầu suy nghĩ chọn lại sức cũ. Lương tâm cứ giằng xé và không biết mình thực sự nên thành thân với ai nhưng điều tôi biết được là đều rất thương cả hai người. Trong lòng tôi giờ rất hoang mang, bế tắc. Tôi biết sẽ có rất nhiều người chửi rủa tôi ở bên dưới nhưng hy vọng mọi người đều thông cảm và san sẻ. Xin cảm ơn.
Chia sẻ Google Plus

Tin tức cập nhật

Tổng hợp tin tức cập nhật hàng ngày hàng giờ
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét