Tôi 26 tuổi, thu nhập 30 triệu đồng/tháng, tuy nhiên công việc chiếm khá nhiều
thời gian, hầu như chỉ có làm việc và sinh hoạt cá nhân chứ không làm được việc
nhà. Tôi và bạn trai đã tính đến chuyện cưới xin nhưng còn vài vấn đề nên tạm
hoãn. Tôi sống với bố mẹ và em trai (sắp đi du học), cha trước đây làm nhiều
chuyện có lỗi với gia đình, nay sống cùng mái nhà.
bố mẹ vốn không hợp tính,
lại thêm chuyện lúc trước cha làm nhiều chuyện có lỗi khó dung thứ nên mẹ và cha
lại càng khó sống hoà bình. Cha chỉ ở nhà cơm cháo, mẹ buôn bán nhỏ, cha rất gia
trưởng, thường cấm đoán mẹ tham dự văn nghệ địa phương (mẹ thích văn nghệ) thậm
chí đi xem động viên cũng cấm đoán rất vô lý. Cha hay hạch sách hạch sách mẹ, mẹ
thì hiền lành, thường hay nhũn nhặn, tôi toàn phải can thiệp bênh mẹ, cuộc sống
chỉ bằng mặt mà không chấp nhận. Tôi và mẹ đã nhiều lần khuyên cha về quê sống,
tôi sẽ gửi tiền thờ tự bởi bố mẹ đã không còn tình cảm, thậm chí là ghét nhau,
sao phải làm khổ nhau sống chung một mái nhà?
Nói thêm rằng cuộc sống của mấy
mẹ con khi không có cha rất thoải mái, không gò bó và mệt mỏi như từ ngày cha
về. Cha cố định sống mái ở nhà này và không đi đâu, tôi không hiểu nổi. Cứ vài
ngày lại có chuyện giữa ba má khiến tôi mệt mỏi. Tôi thương mẹ, khó nhọc nuôi
con nên người, đến giờ này vẫn không ngừng nghỉ kiếm tiền vì không muốn làm gánh
nặng thêm cho tôi. Cha từ ngày về chỉ cơm nước trong nhà, tôi và mẹ đi kiếm
tiền. Dù đã nhiều lần góp ý cha đừng chú ý mẹ, đừng làm khó mà hãy để mẹ thoải
mái.
Phần mẹ, tôi muốn mẹ được thoải mái làm những gì mẹ thích, mẹ khổ cả đời
rồi. Mà mẹ có muốn gì cao sang đâu, chỉ là thỉnh thoảng karaoke với bạn bè, xem
văn nghệ thôi. Mẹ nhân hậu, nếu không có tôi bênh vực chắc chắn sẽ bị cha la rầy
thậm tệ. Tôi và bạn trai định cưới nhưng bạn trai không muốn ở nhà tôi, một phần
đông lý do vì cha quá gia trưởng và đôi khi ngang ngược, sống lâu dài không
thoải mái. Còn ra riêng thì tôi không đành lòng để mẹ sống với cha như vậy. Tôi
chẳng thể giải thoát cho mình và bỏ lại mẹ, nhiều lần trò chuyện với cha nhưng
cha vẫn vậy. Bạn bè mẹ đến chơi thì tranh thủ nói xấu mẹ, họ hàng bên ngoại đến
chơi hạch gây sự, tôi rất mỏi mệt, thương mẹ và muốn đánh tháo cho mẹ. Cha lại
không buông tha mẹ con tôi. Mong mọi người cho tôi lời khuyên. Em xin cảm ơn!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét