Tôi không xinh nhưng cũng ưa nhìn như nhiều người nhận xét, dáng người nhỏ nhắn
nên luôn được khen trẻ hơn tuổi. Hồi còn là cô sinh viên năm 2, gặp anh trên
đường đi học về. Từ sự tình cờ trao cho nhau nụ cười xã giao thôi, vậy mà dần
dần chúng tôi trở nên bạn. Anh hơn tôi 4 tuổi, là quân nhân, lại là con nhà khá
giả, trong khi tôi vẫn là cô bé sinh viên quê mùa vô tư lự hàng ngày đạp xe đi
học. Cùng với thời gian, chúng tôi thân nhau hơn, tự nhiên tôi có tình cảm với
anh khi nào không hay. thời gian trôi qua, bỗng một ngày, anh gặp tôi trên
đường, anh rủ tôi vào đơn vị chơi và tôi đã đồng ý. Trên đường về, anh trao tôi
nụ hôn nồng nàn – đó là nụ hôn đầu đời mà tôi mãi không thể quên. Cũng vì nụ hôn
ấy mà mãi đến khi có người yêu cũng như chồng hiện tại, tôi vẫn không có lại cảm
giác như vậy. Đó là lý do trong những năm sống với chồng tôi từ khước không cho
chồng hôn.
10 năm xa anh, chúng tôi đã có gia đình riêng nhưng hình bóng của
anh vẫn nằm một góc nhỏ trong tim tôi. Mỗi lần về quê tôi đều muốn gặp anh nhưng
lại tự ti mình đâu là gì của anh, biết đâu gặp lại anh không còn nhớ tôi là ai
nữa. Hè rồi tôi cùng các con về chơi, lần này tôi lấy hết gan dạ nhắn cho anh và
hẹn gặp. 13h30, anh đứng trước cổng chờ tôi với chiếc xe 4 chỗ màu trắng. Anh
vẫn vậy, luôn giống như trong trí tưởng của tôi. Gặp nhau tôi chưa kịp mừng thì
anh đã nắm tay và hôn lên má tôi, ôm tôi vào lòng. Nói thật, tôi không nghĩ anh
vẫn còn nhớ tới tôi vì đã quá lâu và tôi biết với anh chắc hẳn sẽ có rất nhiều
cô gái vây quanh. Sau một lúc chạy xe quanh co thành thị nói chuyện lăng loàn,
chúng tôi chia tay nhau. Về nhà quê chơi 2 tuần nhưng tôi không khi nào ngưng
nhớ về anh, cảm giác xót thương của ngày xưa lại quay về, cứ ngóng chờ đến ngày
gặp anh, cảm giác bứt rứt khó chịu vô cùng.
Sắp hết kỳ nghỉ tôi phải trở về,
chúng tôi gặp nhau lần cuối, chuyện gì đến cũng đến. Sau một hồi ngồi lặng im
trên xe, anh đưa tôi vào khách sạn, tôi chỉ lẳng lặng đi theo sau anh như đứa
trẻ. Đến nơi, tôi không chịu vào phòng nhưng anh đã kéo tay tôi, xin đừng nghĩ
tôi là người dễ dãi vì trước giờ tôi luôn ghét những hành động trai gái như vậy,
bản thân khắt khe trong chuyện đó. Tôi nói anh cứ ngơi nghỉ, tôi sẽ ngồi chờ
anh, không ngờ những cử chỉ âu yếm, thân mật của anh lại kéo tôi vào hành động
lỗi. Vậy là chúng tôi đã vượt quá giới hạn để giờ tôi đờ đẫn với những dòng nghĩ
suy đầy lỗi với chồng con và nhớ nhung anh nhiều hơn trước.
Trước khi lên phi
cơ tôi đã cho anh cơ hội gặp lại để anh có thể nói đó là hành động nông nổi trợ
thì hay do không kìm chế được, hoặc tôi có thể nói với anh rằng mình không muốn
vượt qua luân thường đạo lý, không muốn níu kéo hay làm ảnh hưởng đến cuộc sống
của ai. Nhưng anh đã không đến và để mặc tôi với những suy nghĩ mông lung về
hành động ngu ngốc của mình. Tôi thừa nhận rằng trong giấc mơ từng nhìn thấy
trước việc này. Tôi xoá hết tin nhắn, cuộc gọi và số điện thoại của anh nhưng
không đủ dũng mãnh chặn các giao thông qua mạng tầng lớp vì vẫn muốn được nhìn
thấy khuôn mặt ấy.
Tôi biết mọi người sẽ hỏi cuộc sống vợ chồng tôi như thế
nào, xin được nói hôn nhân của tôi không hạnh phúc khi chồng là một người cục
súc, nóng nảy. Bao nhiêu năm nay tôi phải chịu đựng cũng chỉ vì những đứa con.
Nhiều lúc tôi muốn chết đi cho xong nhưng lại thương con. Tôi sống bằng niềm vui
ảo mộng về người cũ để có thêm động lực nhưng trong 10 năm qua chúng tôi chưa hề
gặp lại nhau. giờ tôi đã có thai được 5 tuần, không biết có nên nói cho tình cũ
biết không. Trước khi tôi trở vào Nam đã nói anh đừng giao thông cho tôi nữa và
cứ xem như chưa có chuyện gì. Từ hôm đó tới nay anh không chủ động nhắn tin hay
gọi điện gì cho tôi cả, giờ tôi có thai rồi có nên nói cho anh biết
không.
Tôi không muốn bỏ thai vì đứa bé vô tội nhưng cuộc sống của nó sau này
sẽ ra sao? Nếu nói cho chồng tôi biết thì gia đình tan tành là chắc, còn với
người cũ tôi cũng không muốn gia đình anh xáo trộn. Thế nhưng tôi nghĩ anh cũng
cần phải được biết đến sự có mặt của đứa trẻ không sớm thì muộn. Hay để cho con
sau này lớn rồi mới nói ra? Giờ tâm cảnh tôi rất bất an và hầu như ngày nào cũng
mệt mỏi vì không ngủ được. Tôi phải làm sao đây, Xin hãy cho tôi một lời khuyên
thực lòng, tôi phải làm gì đây?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét