Tôi yêu đơn phương cô giáo hơn mình 9 tuổi


Tôi 19 tuổi, không biết hiện tại tình cảm tôi dành cho giảng sư mình là như thế nào. Tôi là sinh viên năm nhất, vừa bước chân lên Sài Gòn với bao lăm bỡ ngỡ, vô vọng, cô đơn, ngao ngán, tôi ứng cử vào chức bí thư chi đoàn của lớp, mong mình tìm được một ham để quên những nỗi buồn nơi đất khách. Còn cô là một bí thư liên chi đoàn khoa, 28 tuổi, là giảng viên đại học, có tài lẫn đức, tạo ra rất nhiều chương trình thiện nguyện.



Tôi gặp cô qua công việc đoàn, hội, ban đầu chỉ là giữa công việc với nhau, sau đó tôi chuyện trò với cô nhiều hơn, tâm tình về cuộc sống, những khó khăn, cô giúp tôi vượt qua. Vì cô rất thương học trò, nhiệt huyết, nên được toàn thể sinh viên khoa yêu mến. Tôi và cô khá thân, cô không chỉ có mình tôi là học sinh thân thiết, cô còn có 5 người học sinh nữa: 2 gái 3 trai. Các anh chị là những người đi theo cô suốt hơn 3 năm. Sinh nhật cô ngay mùng 3 Tết, chị Mai học trò cô thương nhất chở tôi từ quê lên Sài Gòn tổ chức sinh nhật cho cô. Đêm đó, tôi uống nhiều, rồi tôi và cô ôm nhau ngủ, tuy xỉn nhưng tôi nhớ rõ cái ôm của cô ấm áp đến lạ thường, khác hẳn xúc cảm người khác.

Những lần đi chơi, ngủ chung tôi đều thích ôm cô nhưng cô lại thích ôm chị Mai. Mọi chuyện tốt đẹp rồi cũng qua, tôi và cô hiểu nhầm chồng chất, cô bận rộn không trò chuyện với tôi. Nếu chỉ dừng lại ở đó thì tốt đẹp biết bao nhiêu. Xưa giờ tôi có quen người tình toàn con trai, bỗng hơn 3 tháng gần đây tôi nhận thấy tình cảm mình dành cho cô không đơn giản tình cô trò. Tôi dành sự quan hoài cho cô rất cao, đến nỗi cô còn sợ tôi vì cô thích tự do. Những lần cô điện thoại hay nhắn, tim tôi đều rung lên, tôi cảm nhận khi bên cô, tôi luôn muốn chở che, bảo vệ, luôn muốn chăm nom cô, muốn khi cô cần tôi là người cô nhớ đến nhất. Rồi tôi ghen với chị Mai, tôi trách mình ví đến sớm hơn.

tâm cảnh tôi ngày nay chỉ muốn coi ngó, lo lắng cho cô, muốn ôm cô lòng, mô tả sự yêu thương. Trong tôi ngày nay ngoài gia đình thì cô là toàn bộ, tôi đi đâu đều nhớ đến cô đầu tiên. Giờ tôi không còn giao thông nhiều, những cái ôm cũng không còn, nhưng tôi nhớ cô. Tôi không biết mình có phải les không, tình cảm tôi và cô là như thế nào. Tôi rối lắm, sợ sự lên án của tầng lớp, sợ cô coi thường và lánh xa. Mong các bạn cho tôi lời khuyên.
Chia sẻ Google Plus

Tin tức cập nhật

Tổng hợp tin tức cập nhật hàng ngày hàng giờ
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét