Nhìn vợ loay hoay mãi vẫn không thể mở được chai rượu vang, Hùng tức giận giật
lấy rồi hét lớn: “Xuống bếp mang đồ ăn lên đây”. Ngọc sợ hãi, cung cúc đi xuống
bếp. Bạn Hùng thấy vậy thì ái ngại bảo Hùng: “Mày mắng cô ấy hơi quá, cái chai
rượu đó tao còn mở không được nữa là đàn bà con gái như cô ấy”. Hùng lắc đầu
ngúng nguẩy bảo: “Mày không biết đâu, tao chán vợ tao lắm. Máy giặt, lò vi sóng
đều không biết dùng. Ăn mặc thì quê một cục. Cái gì ở cái nhà này với cô ấy cũng
mới coong, cứ như cô ấy ở hành tinh khác mới chuyển về ấy. Chán lắm mày ạ. Tao
đúng là ngu khi rước về một cô vợ quê như nó”.
Bạn Hùng không nói gì nữa
vì Ngọc đã bưng đồ ăn lên. Nhưng nhìn đôi môi tái nhợt cộng với khuôn mặt sợ sệt
của Ngọc, người bạn có đôi chút ái ngại. Còn Hùng vẫn chưa thôi hành hạ vợ, anh
quát Ngọc vì nấu đồ ăn bị cháy, cái nữa thì nấu mặn quá.
Đến khi bạn về,
Hùng lại đá thúng đụng nia, chửi mắng vợ đủ điều. Anh bảo cô không có lấy một
tẹo tinh tế, sao nữ giới gì mà chỉ biết cúi gằm mặt, không có chính kiến này nọ.
Ngọc nghe chồng nói thì giận run người, lần trước nhất, cô ngẩng mặt lên và đối
đáp lại với chồng:
- Anh à, em đã làm đúng những gì anh đề nghị. Anh còn
muốn cái gì nữa? Chẳng phải em làm gì cũng không vừa ý anh sao ?
- Á à,
cô giỏi nhỉ? Giờ còn dám cãi lại tôi à? Cô xem đi, cô có bằng vợ bạn tôi không?
Họ xinh đẹp, đi làm ra tiền. Còn cô, đã xấu, đã quê mùa còn dốt, cứ chui ở cái
xó bếp mà còn nấu bếp không ra hồn. Cô còn cãi được sao?
- Thế sao ngày
trước anh khen em hiền dịu, thật thà? Chính anh đã ngăn không cho em đi làm,
chính anh đã chạy đến nộp đơn xin nghỉ việc cho em, giờ anh lại nói em ăn bám là
sao?
Hùng không để cho Ngọc nói hết câu, anh lao vào vợ đánh cô túi bụi.
Hôm đó, Ngọc bị chồng đánh bầm dập cả mặt. Sau hôm đó, Hùng bỏ đi bặt tăm mấy
ngày. Khi về, anh chìa ra tờ đơn ly hôn.
Hùng đuổi thẳng cổ mẹ con Ngọc
ra khỏi nhà. Anh chẳng xót xa gì đứa con mới 2 tuổi đang bi bô học nói của mình.
Hùng bảo mỗi tháng sẽ gửi cho con 2 triệu, xem như là tiền ăn của con. Còn Ngọc,
cô tự suy tính.
Ngọc khốn khổ, không biết xoay sở như thế nào. Cô bèn đưa
con về quê rồi đợi dịp lên đô thị xin việc.
Về phần Hùng, sau khi ly dị
cô vợ “vừa quê mùa vừa mất dạy”, anh gặp Nga. Nhìn vẻ ngoài sành điệu của Nga,
Hùng mê tít. Anh chóng vánh làm quen và hai người say nhau như điếu đổ. Quen Nga
được 3 tháng, thấy Nga phù hợp với tiêu chuẩn của mình, Hùng vội vã cầu hôn. Anh
nghĩ rằng nếu cưới Nga làm vợ, anh sẽ không phải thẹn thùng khi đưa vợ đi ăn
cùng bạn hay đi nghỉ mát cùng công ty. Những ông bạn của Hùng sẽ nhìn anh với
con mắt khác, những đồng nghiệp ghen ăn tức ở của anh sẽ nóng cả mặt khi thấy
sắc đẹp của Nga.
Thế là họ cưới nhau. Nhưng chưa đầy 1 tuần sau, Hùng đã
phải vỡ mộng. Nga xinh đẹp và sành điệu nhưng cô còn là gái gọi cao cấp. Lấy
chồng là để có cái mác xí gạt dương gian cộng với việc sẽ được Hùng nuôi, còn
công việc chính của Nga vẫn là bay đêm với các khách hàng tiềm năng. Lúc đầu
Hùng không nhận ra vì Nga cứ bảo rằng mình đi về thăm cha mẹ, đi nhà bạn nhưng
rồi Hùng không tin vì vợ tuần nào cũng vắng nhà vài đêm. Anh tìm hiểu và chết
ngất khi biết cô vợ sành điệu của mình làm gái gọi.
Hùng điên tiết lôi
Nga về nhà, định dạy cho cô một bài học nhưng vừa đụng tay vào người Nga, anh đã
bị cô đạp ngã dúi dụi. Cô còn giơ gót giày nhọn hoắt lên trước mặt anh rồi đe
dọa: “Anh còn cản ngăn tôi thì viện dẫn hồn”. Hoảng quá, Hùng không dám ho he gì
nữa.
Thế là từ đó, Hùng cắn răng sống với cô vợ làm gái gọi mà không dám
rỉ răng kể với ai nửa lời vì sợ bị chê cười. Về phần Ngọc, cô đã tìm được một
công việc ổn định, tuy lương không cao nhưng có thể nuôi sống mẹ con cô. Ngọc
tin rằng với sự gắng của mình thì cuộc sống của mẹ con cô sẽ tốt đẹp hơn.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét