Tôi và Thái yêu nhau được hơn 1 năm thì làm đám cưới, anh hơn cô 5 tuổi. Thực ra
đám cưới diễn ra là bất đắc dĩ vì lúc đó tôi chưa tốt nghiệp lớp 12. Thời điểm
giữa kì hai năm rút cuộc của thời học trò thì tôi phát hiện mình mang
bầu.
Tôi lo âu khôn cùng vì cô biết bác mẹ cô rất khó tính sẽ không bao
giờ ưng chuyện này. Trong khi tôi lại là đứa con gái học giỏi là con út trong
nhà, cha mẹ kì vọng vào cô rất nhiều. Tuy nhiên Thái động viên tôi rất nhiều,
anh nói sẽ núm thuyết phục bố mẹ cô bằng được.
Ngày tôi ham thích với bố
mẹ chuyện mình mang bầu, mẹ cô đã sốc tới mức tụt áp huyết phải vào viện cấp
cứu. Sau đó bác mẹ cương quyết không cho chúng tôi đến với nhau, ông bà bắt tôi
phải đấu học để có một tương lai tốt hơn sau này. Và dĩ nhiên nếu đấu đi học có
nghĩa là tôi phải tự đứa con mình đang mang trong bụng. Tôi khăng khăng không
đồng ý.
Ngày hôm sau cha mẹ tuyên bố nhốt tôi trong nhà 5 ngày liền,
cương quyết không cho ra ngoài gặp ý trung nhân. Trong những ngày bị nhốt tôi
quyết định tuyệt thực còn Thái thì cứ quỳ ngoài ngõ nhà cô để mong cha mẹ tôi
ưng ý cho hai đứa cưới nhau.
Vốn người nhỏ bé, lại quyết định không ăn
nên bước sang ngày thứ 3 thì tôi xỉu và phải tới viện. Biết chẳng thể lay chuyển
được ý định của con gái chung cục ba má tôi đành ưng ý cho con gái lấy
chồng.
Lúc biết được cha mẹ người thương đã đồng ý, anh vui mừng không tả
chạy tới ôm chặt lấy tôi vào lòng. Tôi cũng hạnh phúc không kém vì cô vừa giữ
được con lại vừa lấy được người đàn ông mà mình yêu.
Vậy là trong khi bạn
bè đang gấp rút chuẩn bị cho kì thi tốt nghiệp lớp 12 khôn cùng quan trọng thì
tôi lên xe hoa về nhà chồng. Chuỗi ngày sau đám cưới là chuỗi ngày hạnh phúc
nhất đời tôi. Chồng quan hoài và thương tôi rất mực. Anh thì vẫn đi làm còn tôi
ở nhà dưỡng thai, ba má tôi bảo chờ sinh nở xong thì kiếm việc chứ giờ cũng chưa
biết tìm việc gì cho ăn nhập.
Gia đình nhà chồng tôi cũng thuộc diện có
điều kiện, bố mẹ chồng lại đang vào năm sống và làm nông trại cùng với chị gái
nên sau đám cưới ông bà để lại cả căn nhà rộng 4 tầng cho vợ chồng
tôi.
Chồng đi làm sợ tôi ở nhà buồn nên bảo cứ qua nhà ngoại chơi, anh đi
làm về sẽ đón nhưng tôi không thích thế. Tôi muốn ở nhà chuẩn bị cơm nước cho
chồng để anh về có cơm canh nóng ăn rồi hai đứa lại đèo nhau đi chơi.
Rồi
cũng tới ngày tôi sinh đẻ, dù có bà ngoại chăm nom vợ con giúp nhưng cứ đi làm
về là anh sà vào với con, sẵn sàng thay tã và giặt cả đồ cho vợ con nữa. Anh
không nhờ bà ngoại giặt mà tự mình giặt, anh bảo mẹ tôi: “Mẹ cứ bế cháu đi giặt
gịa cứ để con, tay con khỏe giặt một loáng là xong mà”. Mẹ tôi có nhẽ lúc đó
cũng thoả nguyện lắm, có đứa con rể như vậy mà suýt ông bà để hụt mất.
Từ
ngày cưới tới lúc sinh con, vợ chồng tôi sống hạnh phúc khôn cùng, chưa bao giờ
anh mắng chửi hay nói nặng với nhau nửa lời. Tôi đã nghĩ mình là người hạnh phúc
nhất trên đời cho tới ngày hôm đó.
Tối đó là tối thứ 7 là sinh nhật mẹ
tôi, vợ chồng tôi đưa con trai 5 tháng sang chúc hạ sinh nhật bà. Đích thân anh
đã chuẩn bị món quà khôn xiết ý nghĩa tặng mẹ vợ khiến bà vui lắm. Kết thúc buổi
sinh nhật tôi bảo chồng về trước còn hai mẹ con ở lại chơi tối hôm sau mới
về.
9 rưỡi thì anh chào bác mẹ tôi và hôn từ giã vợ con ra về. Trước lúc
đi còn rủ rỉ vào tai tôi rằng tối nay xa vợ không biết có ngủ được không, tôi
nhéo anh một cái rồi trêu bảo thế rủ em nào về ngủ cùng. “Em biết là chồng em
không bao giờ như thế rồi mà còn…”. hẳn nhiên là tôi tin tức hoàn toàn vào chồng
rồi, chỉ đùa anh thế thôi.
Tuy nhiên tới hơn 10 giờ thì bỗng con tôi nóng
người. 10 phút sau người thằng bé nóng ran, nhà ông bà ngoại lại không có thuốc
hạ sốt cho con trẻ nên tôi đành bảo bố chở hai mẹ con về nhà. Tôi mở cổng bước
vào, đứa con vẫn sốt dẻo trên tay. Thấy trong nhà tối mù tôi đoán chồng đã đi
ngủ. Tôi nhẹ nhõm bật điện dưới phòng khách rồi bế con lên phòng ngủ của hai vợ
chồng.
Trong phòng điện bật sáng trưng, cánh cửa phòng mở hé, chợt nghe
có tiếng phụ nữ vọng ra từ bên trong khiến tôi sững người lại. “Nhẹ nhẹ thôi
anh, làm gì mà cứ như định ăn tươi nuốt tươi người ta vậy. Đúng là sổng vợ có
khác”.
2 giây định thần, tôi đạp tung cửa phòng và sốc nặng trước cảnh
tượng hãi hùng ấy. Trên chiếc giường ngủ của hai vợ chồng, chồng tôi và một
người con gái khác trần truồng quấn lấy nhau. Tim tôi đau nhói, mất 2 phút đờ
đẫn tôi bế con lao khỏi nhà, lúc đó là 11 giờ đêm. Tôi vừa chạy được mấy phút
thì con choàng tỉnh và khóc to, tôi đành gọi cho bố đến đón và tới đập cửa hiệu
thuốc mua thuốc cho con.
Đêm ấy, tôi ôm con khóc suốt đêm. Chồng cũng mò
sang bấm chuông cổng nhưng tôi bảo mọi người cố định không cho anh vào. Niềm tin
trong tôi đã sụp đổ hoàn toàn, giờ tôi biết phải đối diện với người chồng đó thế
nào đây.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét