Tôi vẫn thường đọc các câu chuyện về bắt bồ trên các trang báo mạng, mạng xã
hội, nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ, có ngày mình lại trở thành nhân vật chính
trong đó. Gia đình tôi quá ổn, quá hạnh phúc khiến tôi không còn định nghĩa được
chữ ‘buồn’ thì làm sao nghĩ đến ngày mình bị cắm sừng.
Chồng tôi là kĩ sư
phần mềm máy tính. Công việc bận rộn nhưng anh luôn dành thời kì cho gia đình.
Yêu nhau 4 năm, cưới 3 năm, nhưng cuộc sống của chúng tôi vẫn lãng mạn như thuở
ban sơ.
Trên facebook của tôi chan chứa những hình ảnh hạnh phúc, những
chuyến du lịch ngắn ngày. Trong ví anh, bao giờ cũng có hình của tôi. Anh nói,
mỗi khi nhậu nhẹt với bạn bè, lấy ví ra nhìn ảnh tôi là động lực để anh về sớm.
Anh nhẹ nhõm, tâm lí, chu đáo khiến tôi cứ chìm đắm trong hạnh phúc.
Nhưng
đầu năm nay, chồng tôi bỗng có những sự đổi thay rất lạ. Anh chú ý ăn mặc hơn.
Điện thoại cũng cất kĩ hơn chứ không vứt lông lốc như trước nữa. Tần suất đi
nhậu của anh cũng tăng lên, mặc tôi đang có thai 5 tháng. Hầu như ngày nào anh
cũng đi đến 9 giờ đêm về. Sau đó, anh lại ngọt xin lỗi và chăm sóc tôi chu
đáo.
Sự thay đổi đó khiến tôi đau khổ và nghi chồng cặp bồ. Nhưng bầu bì, rồi
lại sinh con nhỏ khiến tôi không có điều kiện để theo dõi. Cho đến khi tôi nghe
em gái mình nói thấy chồng tôi chở một cô gái lạ đi vào nhà nghỉ ở ngoại thành
thì tôi sững sờ. Vậy là tôi đã dự cảm đúng.
Ngay hôm đó, tôi liên
lạc với văn phòng thám tử và nhờ họ theo dõi chồng tôi trong 5 ngày. Số tiền bỏ
ra không nhỏ, nhưng bù lại, tôi được biết hết những gì cần biết. Nhìn những tấm
ảnh chồng ôm eo cô bồ quyến rũ vào nhà nghỉ, tim tôi thắt lại đến mức không thể
thở được. Tôi bị phản bội từ lúc nào mà tôi không hay biết.
Nửa đêm, tôi gởi
con cho mẹ rồi cùng em gái đi tới địa chỉ nhà nghỉ mà thám tử cung cấp. Đêm nào,
họ cũng rủ nhau vào đây vài tiếng rồi về. Đến nơi, nhờ sự viện trợ của các thám
tử mà tôi có được chìa khóa phòng. Cầm sẵn hộp sơn đỏ đã khui, tôi dự kiến sẽ
đánh cô ta một trận rồi tổng sỉ vả cả gã chồng khốn nạn của mình.
Cửa phòng
mở ra, cảnh tượng trước mắt làm tôi cáu sườn và thất vọng cơ cực. Chồng tôi và
cô người yêu đang quấn lấy nhau không một mảnh vải che thân. Tôi lao vào, giằng
cô ta ra khỏi chồng nhưng hai người lại càng ôm chặt nhau hơn.
Sau khi biết
là tôi, chồng tôi giáng cho tôi một cái tát. Anh ta hét lên bảo tôi về đi. Quá
tức giận trước cái tát ấy, tôi cầm hộp sơn nhào vào định đổ lên đầu cô ả chơ vơ.
Vậy mà, gã chồng tôi lại giật lấy hộp sơn rồi úp ngược lên đầu tôi một cách
nhanh chóng khiến tôi trở tay không kịp.
Cô người tình thì liên miệng tru
tréo: “Thứ phụ nữ rẻ tiền, giành chồng người khác rồi còn bày đặt ghen
ngược”.
Mọi người bên ngoài xì xầm. Thay vì bênh vực tôi, họ lại bênh vực cô
bồ đang ôm chăn giả vờ khóc lóc thảm thiết kia. Còn tôi thì mặt mày, tóc bê bết
sơn và nước mắt. Chồng tôi không kịp để tôi làm gì nữa mà lôi tôi xềnh xệch
xuống lầu. Nhờ có em gái tôi mới về được đến nhà. Gã chồng ấy không về, chỉ nhắn
lại một tin: “Cô làm tôi mất mặt quá. Ly dị đi”.
Tôi khóc cạn nước mắt trước
mọi chuyện xảy ra quá nhanh. Chồng tôi nắm được điểm yếu của tôi nên mới mạnh
miệng như thế.
Trước đây, khi mua đất xây nhà, tin tưởng.# anh ta nên tôi để
anh ta đứng tên. Không ngờ lại có ngày bữa nay. Giờ nếu li dị, tôi sẽ chẳng có
gì hết, thậm chí quyền nuôi con cũng khó khăn.
Tôi khổ đau, tuyệt vọng quá.
Giờ tôi nên làm gì bây chừ?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét