Tôi muốn mẹ chồng nàng đâu không còn khoảng cách bởi những chếch mếch không đáng
có, nên chỉ còn cách ở riêng mà anh không chịu.
Nhà chồng tôi có 3 chị em,
chị gái chồng và em trai chồng. Chị gái tính dễ chịu còn em trai chồng thì nhỏ
nhen, tính. Vợ chồng tôi hay cãi nhau cũng chỉ vì gia đình em chồng và mẹ chồng.
Chúng tôi phải ở chung với bác mẹ chồng, còn em chồng được ra ở riêng. Mẹ chồng
có định kiến với tôi, nói tôi lười và láo. Tôi bận con nhỏ mà 5, 6 giờ sáng đã
phải dậy chuẩn bị cơm cho cả nhà. Gia đình em trai chồng dù đã ở riêng rồi nhưng
đến bữa vẫn tới nhà tôi ăn chung mà chẳng nấu nướng gì. Đã thế, chú lại còn chê
bai đủ điều. Tôi tấm tức lắm, thế mà mẹ chồng nói rằng “Em nó chê thì kệ nó,
việc gì phải thế”.
Chúng tôi có đủ điều kiện để ở riêng nhưng chồng tôi muốn
ở chung để chăm sóc, báo hiếu cho ông bà. Tôi yêu chồng, thương chồng phải khó
nhọc kiếm tiền nhưng tính anh quá hủ lậu khiến vợ chồng hay tranh biện. Có lần
tôi với mẹ chồng cãi nhau, tôi buồn bực nói muốn xin xuống Hà Nội làm. Chồng tôi
không cho đi, còn bác mẹ chồng lại đồng ý ngay, thế là tôi quyết đi. Chồng tôi
thấy thế dọn dẹp đồ đạc đuổi tôi. Tôi buồn lắm, nghĩ anh không cần tôi nữa nên
mới đuổi tôi đi nhưng thương con còn nhỏ, tôi nhẫn đấu ở lại. Từ sau lần đấy,
quan hệ giữa hai vợ chồng tôi, tôi và mẹ chồng đều không còn được như trước nữa.
Tôi muốn dọn ra ở riêng để cải thiện quan hệ vợ chồng, tránh những xích mích
không đáng có giữa mẹ chồng – nàng dâu mà chồng tôi nhất thiết không chịu. Mong
mọi người cho tôi lời khuyên.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét